Thứ Bảy, 30 tháng 9, 2017

NHỮNG MẢNH VỠ CỦA THÂN PHẬN


PHẠM KHANG
:bong::bong:
NHỮNG MẢNH VỠ CỦA THÂN PHẬN

Ảnh động1…
Có một dòng sông nước mắt 
Chảy vô hồi trong những ngày trôi
Chuông chùa chưa kịp thêm hồi mới
Tóc để lại rồi
Em đi về đâu…?
2…
Lên hương cho mắt buồn không nói
Em là câu thơ nức nở đời anh
Giá như em quên lời hẹn
Giá như em bạc lòng
Hương sẽ là hương lạ
Mắt cũng không thấy buồn 
Và dang dở lòng đau không để hận…
3…
Em nói
Nếu phải xa anh
Lòng em sẽ thành băng giá
Một buổi gặp em 
Bên tình mới với nụ cười tươi mới 
Ngày xưa mù lòa băng giá trắng khăn tang…!
PK…

Ảnh


ANH ĐI TÌM EM TRONG KHOẢNG TỐI NHẤT CỦA TÂM HỒN…

PHẠM KHANG:bong::bong:
ANH ĐI TÌM EM TRONG KHOẢNG TỐI NHẤT CỦA TÂM HỒN…
 Ảnh động

Trong khoảng tối nhất của tâm hồn
anh nghe vọng lại những thức tỉnh của tình yêu em lìa bỏ
đó là những khoảng sáng dịu êm vô bờ 
đưa anh về lối xưa của định mệnh 
một nụ cười thân thương chào đón
của lòng em trắng trong…

Anh đã nghe rất rõ tiếng em gọi 
nó không thể là sự giả dối của niềm hân hoan tuổi trẻ
nó đích thực là tiếng gọi của trái tim em buổi đầu nao núng 
vì tình anh yêu em là có thật
vì anh mê nụ cười em như cơm ăn áo mặc 
như men rượu bao lần anh nghiêng ngã
lơ mơ miền say không bến bờ…

Anh đi tìm em 
tìm lại nụ cười đã mất
anh thương môi son 
thương tà áo đẹp 
anh hy vọng tìm lại được em trong khoảng tối nhất của tâm hồn
đón em về trên đôi bàn tay trìu mến
làm lại những ngày ta yêu nhau 
và anh tin em sẽ cười lên trong nắnghóa giải hồn anh những khoảng tối u buồn…!
PK…

Ảnh


MỘT ĐOẠN TÌNH…

PHẠM KHANG:bong::bong:
MỘT ĐOẠN TÌNH…

Mờ loang
nét hoa 
rơi loang 
chiều trôi
ngàn xa
mưa bay 
chiều xa

Mờ loang
dáng mày cong ươn ướt
buồn làm chi 
ai gọi sầu lên mi

Mờ loang
đường mưa bay 
ngực mơ mùa rạo rực
ta cầm lòng
em cầm lòng
hỏi tình
duyên có long đong…
PK..

Ảnh


DỌC ĐƯỜNG CÁC TƯ TƯỞNG TỰ DO KHÔNG KHUÔN PHÉP

PHẠM KHANG:bong::bong:
DỌC ĐƯỜNG CÁC TƯ TƯỞNG TỰ DO KHÔNG KHUÔN PHÉP
 Ảnh động

1…Những câu hỏi và những mong ước vĩnh hằng đang mọc lên giữa những kẽ nứt của sự tỉnh mộng thế tục. (Friedrich Nietzsche).
2…Người trí thức là một người phải dùng nhiều lời hơn cần thiết để bảo cho chúng ta nhiều hơn cái hắn biết. (Dwight Eisenhower).
3…Đứng ở ngoài ngó nhìn là không ổn, phải có biểu hiện cụ thể của việc sống có suy nghĩ, 
năng động để làm cuộc hành trình này-cuộc hành trình dài nhất và quan trọng nhất trong tất cả, cuộc hành trình từ đầu óc xuống trái tim và từ trái tim tới ý chí, chỉ qua đời sống thì những chân lý mới có được sức mạnh chứ không phải là những sáo ngữ cùn trơ. (Friedrich Nietzsche).
4…Chúng ta tự dạy mình, Thiền chỉ vạch đường lối. (Phật giáo Thiền tông).
5…Hãy nếm và thấy. (Thánh kinh Do Thái).
Ảnh: Phạm Vương...
PV…
Ảnh


AI ĐỌC GIÙM TÔI “THƯƠNG NHỚ NGÀY NAO”!

PHẠM KHANG:bong::bong:
AI ĐỌC GIÙM TÔI “THƯƠNG NHỚ NGÀY NAO”!

Ảnh động
Đi qua tháng năm với những thử thách cam go, những miền yêu thương, những miền trận mạc, ơn sinh thành, ơn mảnh đất quê hương, ơn tình yêu và bạn bè trong đời thường, trong sự nghiệp…người ta không thể cầm lòng, không thể không bâng khuâng cái “Thương nhớ ngày nao” tha thiết, sâu nặng, nghĩa tình vang lên như khúc hát, như lời nhắn gửi của trái tim. Người ta lớn lên nhờ nhân nghĩa, nhờ sự khiêm tốn trong cõi thế biết mình, biết người, biết lui, biết tới, biết biến niềm đam mê bỏ bùa thành tri kỷ để gửi gắm những suy nghĩ, những hoài niệm, thậm chí cả cái dang dở, phiền muộn, cái nợ khó trả ở đời bằng thơ thì cầm chắc đó phải là một nhân cách trang trọng, một chính nhân quân tử theo quan niệm của Nho gia. “Thương nhớ ngày nao” là tập hợp những khúc tình, những chớp mắt, những run rẩy, những hiện thực biết nói, cái động lòng của kiếp người trên sân khấu chấp chới cánh chim thời gian một đi không trở lại. Chỉ thấy đó là tấm lòng của nhà thơ sáng lên trên từng con chữ để nhớ, để thương, để hờn, để giận, để buồn xa thẳm mênh mang trong sóng nhạc thơ như muốn ôm chặt và thủy chung mãi mãi với cái tình của ngày nảo ngày nao!
Thông điệp của thơ là gợi trí tưởng tượng và sự thăng hoa vượt qua cái tầm thường để làm mềm những suy nghĩ khô cứng, vụn vặt, nông cạn, ích kỷ. Thông điệp của nhà thơ là kết bạn. . “Thương nhớ ngày nao” đã cố gắng trong cái có thể, để biến thơ thành cái cầu bắc qua dòng sông đời người; nơi ấy ông thấy mình mãn nguyện khi được chở che, được yêu thương, được là chính mình trong một cái tôi không đơn độc. “Thương nhớ ngày nao” đọc đi, đọc lại thấy miên man những cảm xúc chân thật, hồn hậu, trong sáng đến lạ lùng…!
Ảnh: Phạm Vương...
PV…
Ảnh
Ảnh


EM NHƯ VÌ SAO LẠ…


PHẠM KHANG:bong::bong:
EM NHƯ VÌ SAO LẠ…
 Ảnh động
Em thân yêu! 
Trong bâng khuâng đất trời giao duyên của mùa, anh bừng giấc về một bóng xinh nơi ngàn xa. Em đã viết lên một trang đẹp của tình anh không phôi pha cái màu hoa phượng ấy…râm ran và rạo rực sắc hè về.
Em đã cười lên trong nắng ban mai khi những xanh non vờn theo gió mới…mùa mãi là của em trắng trong tình trẻ…Những ngày xưa gọi tha thiết về nhau…!
Em đã đôi lúc giận hờn đôi lúc vu vơ…đôi lúc lòng em dâng bão tố…thì trang văn này vẫn là của em…chung thủy và yêu thương trọn kiếp người. Vọng phu không nuôi tình hận, non xanh biển biếc dâng niềm say cho bể ái tình ân…!
Phượng đỏ lòng say ta mê cơn tình ái. Em đi cho mùa đi cho ngã nghiêng môi hồng răng trắng cho cao xanh mê đắm nét dịu hiền. Hỡi nồng nàn, em có phải hồn anh ngân lên khúc ca tình sôi nổi, khúc ca cho những ngày say mê mải bên đời…
Em
Một vì sao lạ lùng
Đêm về tỏa sáng…
Đời anh!
PK…
Ảnh


EM – THIÊN THẦN CỨU RỖI…!

PHẠM KHANG:bong::bong:
EM – THIÊN THẦN CỨU RỖI…!
 Ảnh động
Có phải em đã đem tình anh về với đêm đầy
đêm của bản nhạc nơi hồn em dịu dàng tha thiết
những kỷ niệm mơn man thịt da
những ngày ta yêu bên bờ khát vọng
mái tóc buông bên lòng em hát
tình ơi
đêm mê mải say…
Có phải em đã gọi anh về với bao dung dâng hiến
như em được sinh ra để cho anh
em cất giấu tuổi thơ ở đâu và cánh bướm
nụ cười thiên thần rơi trên tà áo trắng
em xinh tươi như ngàn hoa không lỡ hẹn của mùa vui…
Có phải em đã cứu rỗi hồn anh
bằng nồng nàn và những lời chân thật
em chữa lành sẹo đau không thành vết
sau những lang thang thất bại ê chề
những phản bội của lòng người đen bạc
những hình nhân sụp đổ hóa tro tàn
những thuốc độc với bùa mê bến lú
một đời anh dan díu phấn phù dung
ôi quỷ mặt người
ôi con đường hoang tưởng
anh chôn sâu nơi huyệt mộ một thời…
Đêm cứ đầy lên trong mênh mang lời ru
tình ơi em ngủ
có hề chi anh đã có em đây
có phải em đã gọi anh về nuôi tình xanh lá mới
cho đêm đầy
anh mải mê em…!
PK…
Ảnh

EM VÀ CƠN MÊ CỦA ANH…

PHẠM KHANG:bong::bong:
EM VÀ CƠN MÊ CỦA ANH…
Em cuốn anh theo chiều lơi lả
Những đam mê như sóng dội bên ghềnh
Anh sáng suốt hay là anh mê muội
Thịt da của trời loạn nhịp trái tim yêu…!
PK…
Ảnh

EM VÀ QUỶ SỨ…

PHẠM KHANG:bong::bong:
EM VÀ QUỶ SỨ…
 Ảnh động
Nếu anh lạc vào một thế giới không có em không có hoa và chẳng có cái gì để anh yêu cả 
Nếu anh lạc vào địa ngục của bầy quỷ không đầu khát máu đưa những cái lưỡi dài ra để ghẹo em
Em sợ khóc thét lên…
Nếu anh lạc vào một miền no ấm nhưng ánh mắt của em nguội tắt
Và nụ cười đóng chặt…
Anh sẽ ra sao em nhỉ
Anh không thể hình dung ra khuôn mặt anh lúc đó sẽ thế nào…
Nhưng anh biết giữa em và quỷ sứ
Không thể cùng anh trên một con đường
Anh sẽ chọn em trong một ngày thách đấu
Cho hoa và thiên đường có bóng của em yêu…
PK…
Ảnh

EM CÓ NGHE…

PHẠM KHANG:bong::bong:
EM CÓ NGHE…
Em có nghe những run rẩy nơi bước chân em mùa của tuổi
em có nghe những xôn xao trong mắt em ngời lên những con sóng của tình em đang hát
em có nghe lời yêu mơn man da thịt em thơm hồn trai lạ
em có nghe bài ca tha thiết một người đã viết cho em
em có nghe những đam mê sôi nổi chân thành
người lạ và chân trời lạ
đã dành trọn cho em
như em là nguồn sáng
của tình yêu không lụi tàn…!
PK…
Ảnh

ANH YÊU EM..MÙA HOA…

PHẠM KHANG:bong::bong:
ANH YÊU EM..MÙA HOA…
 Ảnh động
Có mùa hoa đi qua đời anh và anh biết ơn đến cầm lòng khi những bông hoa, sắc hoa hòa vào miên man hương vị đất trời quyến rũ nôn nao nơi tâm hồn anh dào dạt đam mê ham sống đến lạ kỳ…
Anh đã có em trong mùa hoa ấy…mùa hoa bừng lên trong ánh mắt em chan chứa một cõi yêu nồng nàn khôn tả…em đã trao cho anh trọn vẹn cái tình hoa dấu yêu kia trong một niềm kiêu hãnh rạng ngời và anh mãi biết ơn…
Hoa đã theo anh vào giấc mơ của một thời tuổi trẻ với những cung bậc ngọt ngào không thể gọi tên, những khát vọng cháy bỏng nhảy múa, hát vang bài ca đẹp nhất về tình yêu con người…như em đã yêu anh với một tấm lòng không mặc cả…
Ôi những mùa hoa…ôi tình em lửa cháy rộn lời yêu!
Ôi hương đất hương trời thắm môi em rạo rực
Ôi bóng em thương đi giữa ngàn hoa hát
Và anh yêu mùa hoa muôn sắc của tình em…!
PK…
Ảnh

HÌNH NHƯ ANH NHỚ TỚI MỘT NGƯỜI…

HÌNH NHƯ ANH NHỚ TỚI MỘT NGƯỜI… Ánh ngày không còn rơi trên vòm lá những con chim cũng không còn thấy nô đùa hoa xấu hổ và hàng liễu rũ k...