PHẠM KHANG
CẢM THÁN NGÀY KHÔNG EM...
Bắt đầu là nỗi nhớ không tên
ta lang thang với chân trời góc bể
bên núi
bên sông
bên cây buồn không nói
bên Phật từ bi ngậm đắng nuốt vào lòng...
ta lang thang với chân trời góc bể
bên núi
bên sông
bên cây buồn không nói
bên Phật từ bi ngậm đắng nuốt vào lòng...
những câu thơ rơi trong chiều lá đổ
trong mênh mông hun hút mặt người
trong cắn xé hư vô và ảo ảnh
trong hình nhân xơ xác cánh đồng hoang
trong nghé ọ bầy đàn rưng rửng mỡ
mùa chửa hoang bầy thú quần hôn...
trong mênh mông hun hút mặt người
trong cắn xé hư vô và ảo ảnh
trong hình nhân xơ xác cánh đồng hoang
trong nghé ọ bầy đàn rưng rửng mỡ
mùa chửa hoang bầy thú quần hôn...
nỗi nhớ không tên thao thiết gọi hồn
gọi tình em cho một ngày gặp mặt
đời có phải là những gì dang dở
gọi gió mù trời
cát bụi hoá mưa giông...!
gọi tình em cho một ngày gặp mặt
đời có phải là những gì dang dở
gọi gió mù trời
cát bụi hoá mưa giông...!
PK...