Thứ Tư, 28 tháng 2, 2018

PHẠM KHANG CÙNG NHÀ SỬ HỌC LÊ XUÂN KỲ....

PHẠM KHANG CÙNG NHÀ SỬ HỌC LÊ XUÂN KỲ....
ĐÔI LỜI CHO LÊ XUÂN KỲ
Ảnh động
Ở ĐỜI NGƯỜI TA SỢ RƠI VÀO CẢNH TRỐNG RỖNG VÔ HỒN. VẪN THÍCH LÒNG SAO CÓ ĐƯỢC CHÚT HƯƠNG KHÓI VU VƠ ĐỂ MÀ ƯỚC GIÁNG TIÊN SAO KHÔNG XUỐNG TRẦN GHẸO CÁI BẤT CẦN ĐỜI CỦA DĂM KẺ TAY ĐAO TAY CHỮ BUỔI @ XĂM XĂM CHỢ ĐÔNG MÁC TÂY MÁC TÀU MÁC ĐẠO CHÍCH NỔI DANH SÀNH SỎI.

TRỞ VỀ VỚI MÌNH, ĐƯỢC CƯỜI VUI BÔNG LƠN VÔ PHÉP VỚI CÁC VỊ ĐÃ TRẢI QUA BAO CƠN PHONG VẬN CHỢT THẤY ĐỜI HỆT NHƯ MỘT GIẤC MỘNG HOANG, HOANG ĐẾN MỨC MA CÒN CHÊ CÒN HỜN, QUỶ CÒN SỢ TIM ĐẬP CHÂN RUN…
TÔI VÀ ÔNG. MỘT KẺ ĐẦU XANH MỘT NGƯỜI ĐẦU BẠC…CẢM THÁN LẮM TẤC LÒNG CÒN LƯU LẠI CHÚT HƯƠNG SẮC MÊ TƠI MỘT ĐỜI CHỮ NGHĨA…QUÝ LẮM THAY…! ƠN LẮM THAY…!
ĐỜI LÀ THẾ RU! KẺ TÀI HOA LÃNG TỬ SẴN TRONG LÒNG XUÂN PHONG THU NGUYỆT VỐN THƯỜNG KHÔNG CHUYÊN CHÚ VIỆC GÌ. TÔI HIỂU, ĐỜI SỐNG CỦA NHỮNG TAY TÀI HOA LÃNG TỬ MỚI LÀ TÁC PHẨM HAY NHẤT CÒN LẠI VỚI ĐỜI…!
PK …
Ảnh

Ảnh động

BỨC TRANH THIẾU NỮ ĐẸP CỦA HỌA SĨ NGƯỜI PHÁP..EMILE VERNON...PHẠM KHANG ĐỀ TỰA...!



PHẠM KHANG...
BỨC TRANH THIẾU NỮ ĐẸP CỦA HỌA SĨ NGƯỜI PHÁP..EMILE VERNON...PHẠM KHANG ĐỀ TỰA...!
Ảnh động
Anh có biết là em đang nhớ
Lúc em xinh đời gọi thật êm đềm
Anh là gió mơn man miền da thịt
Đâu gót trần đâu gót của phù vân…!
PK…
ẢnhẢnh động

Chủ Nhật, 25 tháng 2, 2018

MỘT KHÚC TÌNH XUÂN



PHẠM KHANG
MỘT KHÚC TÌNH XUÂN
Ảnh động
Khúc đàn yêu lắm tình xuân ấy
Đào mai non nước thắm duyên xinh
Em ơi thương nhỉ dù xa cách
Lòng đây tình ấy gọi nhau về…!
PK…
Ảnh
Ảnh động

GỬI NGƯỜI…

PHẠM KHANG
GỬI NGƯỜI…
Ảnh động
Người đi nhạt nắng xuân vô cớ 
Ngơ ngẩn hoa buồn ngơ ngác hoa
Buổi ấy xuân về chan chứa thế
Nhủ lòng người gửi lại yêu thương
Người đi đi mãi không lời hẹn
Một khối tình son đã tan tành
Trời hỡi! Dung nhan và gương lược
Thơ ngây trôi dạt có về không...?
PK…
Ảnh
Ảnh động

CÁI CHẾT CỦA SỰ HỖN MANG

PHẠM KHANG
CÁI CHẾT CỦA SỰ HỖN MANG
Ảnh động
Tôi thả bộ
theo lối mòn của vườn nuôi rắn
lúp xúp quanh tôi 
là những cây hoa nhiều màu sắc
loài rắn thích hoa đẹp và ngát hương
người ta đem về đây rất nhiều loại rắn
nào hổ mang
cạp nong
sọc dừa
rắn đất…
và cả những con trăn dài ngoẵng
chúng vươn cổ nhìn tôi tò mò
nơi da chúng bắt nắng lấp lánh khuôn mặt của tự nhiên hoàn mỹ
cái lưỡi thia lia thò ra thụt vào như muốn nói với tôi điều gì đó
thật kỳ bí và linh diệu
rằng tự nhiên đã tạo ra chúng không phải để làm điều ác
rằng chúng đã được đem về đây nhận sự giáo dưỡng của con người…
những con rắn trở nên hiền như đất
chúng cuộn tròn
no nê
và thiêm thiếp ngủ sau bữa ăn sáng
không biết trong bộ não non nớt bản năng
con người có phải là bạn của chúng không?
Ngày xưa
nơi vườn địa đàng
những quả táo mọng thơm phức
hệt như sự cám dỗ không cưỡng được
chúng đã thổi vào đó men tình
ghẹo nàng Eva diễm tình, bốc lửa
nàng ân hận,
sung sướng
và khóc
khi tình yêu có thật ở trên đời…
Bây giờ
những con rắn trong bộ vỏ đẹp mã
đã trở thành trò chơi kỹ thuật của con người
để rồi có thể thành món lẩu thập cẩm
hoặc rong chơi trong bình rượu độc tăm
Thôi rồi
một kiếp
thôi rồi
xó núi
xó rừng
bến sông
bờ ruộng…
và vầng trăng giỡn tình đẹp đến ngu ngơ
những con rắn đã khóc nhiều rồi, tôi tin thế
từ thế giới trật tự ướp xác này rắn nhớ thuở hỗn mang
PK…
Ảnh
Ảnh động

BÊN NHỮNG ĐỒ VẬT CŨ



PHẠM KHANG
BÊN NHỮNG ĐỒ VẬT CŨ
Ảnh động
Tôi đi tìm quá khứ bên những đồ vật cũ 
khi khuôn mặt của chúng đã biến dạng sau thời gian và gió bụi
những đồ vật cũ méo mó, mốc thếch
chúng câm lặng trước cái chết được báo trước
một cái chết không hề đơn giản 
đó chính là sự bức tử khi mà thói ngạo mạn ngự trị đòi được
thỏa mãn từng khắc từng giờ 
khi văn minh tinh thần thoái chí nhường bước cho sự lên ngôi 
của tiền bạc, tật xấu và sự lộng hành
khi sang trọng khoác lên mình cái áo giả hiệu
cái áo được may cắt công phu và hợp mốt
tất cả chỉ là sự bịp bợm cao tay
khi người ta vô ơn miếng bánh cần lao lẫn bông hoa thiên sứ
Những đồ vật cũ ân hận
sự ân hận trong cái dấu chấm hết của kiếp nạn
chúng nhớ lại những ngày huy hoàng của mình 
khuôn mặt của ông chủ bà chủ 
cái vuốt ve âu yếm lẳng lơ của các tiểu thư khuê các 
tâm điểm của nhiều bàn tiệc
nơi sự khoe khoang bốc mùi thum thủm sau những cái nhìn 
thèm khát, ghen tị
nơi nụ cười cũng được mặc cả linh hồn bằng kim cương, 
vàng bạc, cần sa và giường chiếu
nơi những người đàn ông và những người đàn bà 
đổi chác, bán mua mũ áo võng lọng
khi ấy những đồ vật cũ tự thấy mình cao giá
chúng là phương tiện cho chủ nhân gặt hái thành công…
Bây giờ 
tôi nghe rất rõ hình như chúng đang khóc
khắc khoải chờ mong hóa kiếp…
Tôi tìm thấy gì bên những đồ vật cũ 
khi đạo đức chỉ là cái vương miện trang trí cho thói đỏng đảnh 
và hư vinh 
khi trật tự của cuộc sống này có thêm bài học đích đáng
bài học về lòng khoan dung và sự độ lượng cần thiết của con người!
PK…
Ảnh
Ảnh động

CƠN BUỒN NGỦ CỦA NGÀY…


PHẠM KHANG
CƠN BUỒN NGỦ CỦA NGÀY…
Ảnh động
Cơn buồn ngủ của ngày
hệt như một giấc mộng
những ý nghĩ chắp vá trôi dạt
trong vô thức
khuôn mặt bạn bè
khuôn mặt địch thủ
méo mó và nhạt nhẽo như những đồ xa xỉ
đua chen tàn sát lên ngôi
mặt trời ngoác cái miệng lửa man dại liếm lên ngọn cỏ xanh non
để lại phía sau khuôn mặt bơ phờ
bài hát rong bôi nhọ chút lạc quan vờ vịt
món tiền lẻ rơi quanh cái bàn chải cùn của cậu bé đánh giày
táo tác bán mua
táo tác thân phận
cơn buồn ngủ của ngày tìm chỗ ngả lưng…
Kìa những cánh chim bay ngang trời
vỗ cánh tự do khát vọng
kìa những bông hoa nở trên tay thiếu nữ
hiến dâng không mặc cả sắc màu
kìa công viên gái trai tình tự
cụ bà cụ ông tóc đổ bạc sang nhau
tất cả cáo chung nơi bài thơ chán nản
phách nhịp vu vơ cơn buồn ngủ của ngày…!
PK...
Ảnh
Ảnh động

CHÙM THƠ 4 CÂU RÚT TRONG TẬP “KHÚC TỰ TÌNH”




PHẠM KHANG
CHÙM THƠ 4 CÂU RÚT TRONG TẬP “KHÚC TỰ TÌNH”
Ảnh động
BÀI 1: LẠC MÙA
Mềm nõn mùa hương run mắt lá
lòng ai lớn phổng tuổi dậy thì
ừ nhỉ…mười lăm năm rồi đó
tình ta…lưu lạc…đến mùa xanh…!
BÀI 2: CÕI EM
Vạt áo nào níu kéo bước chân anh
Tha thiết quá mắt em buồn nức nở 
Ai gõ cửa vào đời hoa muôn sắc
Có phải là anh. Tình không trốn được tình…!
BÀI 3: QUÁN
Anh ngụp lặn ly cà phê quán vắng
em khuấy tan thành bọt có màu nâu
kìa ảo ảnh chập chờn xanh đỏ tím
nâng ngang mày…chỉ lối…đổ về đêm…
PK…
Ảnh
Ảnh động

EM CHỜ ANH…

PHẠM KHANG
EM CHỜ ANH…
Ảnh động
Có một ngày trong veo
Hoa lá cũng trong veo theo dấu thơm anh về xôn xao tình trẻ
Lời hẹn vẫn còn in trên mắt lá
Em chờ anh đã bao mùa lá rụng
Bao mùa cau
Bao mùa lúa vàng đồng…
Em ơi
Ngày xưa trong veo
Gọi dấu chân ai chân trời góc bể
Tình đi như giấc mộng
Ngày trong veo sao gió thổi ngược lòng…
Đừng buồn nhé em
Em mãi là bông hoa lộng lẫy của đời anh bão tố
Là khúc nhạc dịu dàng ru tâm hồn anh những đêm không ngủ
Như ngày xưa trong veo
Hoa cháy đỏ đam mê không lụi tắt
Dâng đầy trên mắt của mùa xinh…!
PK…
Ảnh
Ảnh động

Thứ Sáu, 23 tháng 2, 2018

LỜI ANH

PHẠM KHANG
LỜI ANH
Ảnh động
Có thể vào lúc nồng nàn em đã gửi nụ hôn của thần gió vào lung linh ánh sáng
Có thể lúc anh ngẩn ngơ nhớ về những ngày qua đi trong mơ hồ sắc đào của mùa xuân đang về
Là lúc anh yêu em như có bão ở trong lòng…
Chúng ta đã có một đời đáng sống
Trong thời khắc huy hoàng của tình xuân bất diệt
Em ơi…!
PK…
Ảnh
Ảnh động

TÌNH YÊU CỦA NÀNG…



PHẠM KHANG
TÌNH YÊU CỦA NÀNG…
Ảnh động
Nàng gọi xuân về bên lối nhỏ 
Cho êm đềm mưa bụi giăng mây
Nàng gọi tình thơ cho cây mượt lá
Cho lãng du ngang trời chim én bay…
Chú gấu bông của nàng vừa ngủ đông thức dậy
Nàng yêu một tình trai dội sóng
Nàng gọi baby thay cho niềm thương mến
Tay ấp tay ôm nàng ôm gấu ngủ vùi….
Nàng gọi xuân về hoa đã bừng lên sắc ngọc
Như môi nàng xinh xinh
Như mắt nàng chớp chớp
Những ngày xưa nàng bỏ quên mất rồi
Hình như mùa xuân bây giờ là mới
Tình trai lạ quá
Mơ màng ngày yêu 
Nàng hóa thành bông hoa trắng
Ru lên hồn ai thơm phức đêm đêm…
PK…
Ảnh
Ảnh động

VỀ THĂM QUÊ MẸ…

PHẠM KHANG
VỀ THĂM QUÊ MẸ…
Ảnh động
Về thăm anh ngày xuân
anh ơi
năm tháng đầu bạc xóa
ngắm anh thương lắm những tình xưa
cau vẫn thẳng bên thềm nhà duyên neo đậu
nơi mẹ cha em kết nghĩa nên tình…
Quê ngoại ơi
hồn ngoại linh thiêng ngậm cười chín suối
cháu con ngoan thảo học nên người
ơn ngoại một đời cháu xin nghi nhớ
nén nhang bay hồ hởi những tấm lòng
Anh ơi
rượu xuân ấm xua tan ngày giá rét
bên lòng anh em thấy cuộc đời vui
hãy thắm mãi cho xuân này bất diệt
nuôi hồn trong trẻo dáng quê hương…!
PK..
Ảnh: Ảnh:
Ảnh động

CƠN BUỒN NGỦ CỦA NGÀY…




PHẠM KHANG
(Gửi tặng em và các bạn thân yêu của tôi chùm thơ trên tạp chí SÔNG HƯƠNG của PK…! )
CƠN BUỒN NGỦ CỦA NGÀY…
Ảnh động
Cơn buồn ngủ của ngày 
hệt như một giấc mộng 
những ý nghĩ chắp vá trôi dạt 
trong vô thức
khuôn mặt bạn bè 
khuôn mặt địch thủ 
méo mó và nhạt nhẽo như những đồ xa xỉ
đua chen tàn sát lên ngôi
mặt trời ngoác cái miệng lửa man dại liếm lên ngọn cỏ xanh non
để lại phía sau khuôn mặt bơ phờ 
bài hát rong bôi nhọ chút lạc quan vờ vịt
món tiền lẻ rơi quanh cái bàn chải cùn của cậu bé đánh giày 
táo tác bán mua 
táo tác thân phận
cơn buồn ngủ của ngày tìm chỗ ngả lưng…
Kìa những cánh chim bay ngang trời 
vỗ cánh tự do khát vọng
kìa những bông hoa nở trên tay thiếu nữ 
hiến dâng không mặc cả sắc màu 
kìa công viên gái trai tình tự 
cụ bà cụ ông tóc đổ bạc sang nhau
tất cả cáo chung nơi bài thơ chán nản 
phách nhịp vu vơ cơn buồn ngủ của ngày…!
PK...
BÊN NHỮNG ĐỒ VẬT CŨ
Tôi đi tìm quá khứ bên những đồ vật cũ 
khi khuôn mặt của chúng đã biến dạng sau thời gian và gió bụi
những đồ vật cũ méo mó, mốc thếch
chúng câm lặng trước cái chết được báo trước
một cái chết không hề đơn giản 
đó chính là sự bức tử khi mà thói ngạo mạn ngự trị đòi được
thỏa mãn từng khắc từng giờ 
khi văn minh tinh thần thoái chí nhường bước cho sự lên ngôi 
của tiền bạc, tật xấu và sự lộng hành
khi sang trọng khoác lên mình cái áo giả hiệu
cái áo được may cắt công phu và hợp mốt
tất cả chỉ là sự bịp bợm cao tay
khi người ta vô ơn miếng bánh cần lao lẫn bông hoa thiên sứ
Những đồ vật cũ ân hận
sự ân hận trong cái dấu chấm hết của kiếp nạn
chúng nhớ lại những ngày huy hoàng của mình 
khuôn mặt của ông chủ bà chủ 
cái vuốt ve âu yếm lẳng lơ của các tiểu thư khuê các 
tâm điểm của nhiều bàn tiệc
nơi sự khoe khoang bốc mùi thum thủm sau những cái nhìn 
thèm khát, ghen tị
nơi nụ cười cũng được mặc cả linh hồn bằng kim cương, 
vàng bạc, cần sa và giường chiếu
nơi những người đàn ông và những người đàn bà 
đổi chác, bán mua mũ áo võng lọng
khi ấy những đồ vật cũ tự thấy mình cao giá
chúng là phương tiện cho chủ nhân gặt hái thành công…
Bây giờ 
tôi nghe rất rõ hình như chúng đang khóc
khắc khoải chờ mong hóa kiếp…
Tôi tìm thấy gì bên những đồ vật cũ 
khi đạo đức chỉ là cái vương miện trang trí cho thói đỏng đảnh 
và hư vinh 
khi trật tự của cuộc sống này có thêm bài học đích đáng
bài học về lòng khoan dung và sự độ lượng cần thiết của con người!
PK…
CÁI CHẾT CỦA SỰ HỖN MANG
Tôi thả bộ 
theo lối mòn của vườn nuôi rắn 
lúp xúp quanh tôi 
là những cây hoa nhiều màu sắc 
loài rắn thích hoa đẹp và ngát hương
người ta đem về đây rất nhiều loại rắn
nào hổ mang
cạp nong
sọc dừa
rắn đất…
và cả những con trăn dài ngoẵng
chúng vươn cổ nhìn tôi tò mò
nơi da chúng bắt nắng lấp lánh khuôn mặt của tự nhiên hoàn mỹ
cái lưỡi thia lia thò ra thụt vào như muốn nói với tôi điều gì đó
thật kỳ bí và linh diệu 
rằng tự nhiên đã tạo ra chúng không phải để làm điều ác 
rằng chúng đã được đem về đây nhận sự giáo dưỡng của con người…
những con rắn trở nên hiền như đất 
chúng cuộn tròn 
no nê 
và thiêm thiếp ngủ sau bữa ăn sáng 
không biết trong bộ não non nớt bản năng
con người có phải là bạn của chúng không?
Ngày xưa 
nơi vườn địa đàng 
những quả táo mọng thơm phức 
hệt như sự cám dỗ không cưỡng được 
chúng đã thổi vào đó men tình 
ghẹo nàng Eva diễm tình, bốc lửa 
nàng ân hận,
sung sướng 
và khóc
khi tình yêu có thật ở trên đời…
Bây giờ 
những con rắn trong bộ vỏ đẹp mã 
đã trở thành trò chơi kỹ thuật của con người 
để rồi có thể thành món lẩu thập cẩm 
hoặc rong chơi trong bình rượu độc tăm
Thôi rồi 
một kiếp
thôi rồi 
xó núi
xó rừng
bến sông
bờ ruộng…
và vầng trăng giỡn tình đẹp đến ngu ngơ
những con rắn đã khóc nhiều rồi, tôi tin thế 
từ thế giới trật tự ướp xác này rắn nhớ thuở hỗn mang
PK…
Ảnh
Ảnh động

MAI VÀNG NHỚ HOA ĐÀO



PHẠM KHANG
MAI VÀNG NHỚ HOA ĐÀO
Ảnh động
Mỗi độ xuân về đất phương Nam lại vàng lên óng ả ngợp hồn cái vẻ đẹp quý tộc vàng son mang dư âm của đất và tình người phóng khoáng sắc mai…Sắc mai vàng đã lên ngôi chói lói trong tư cách là biểu tượng cho phồn thịnh, hưng khởi và chan chứa tình người của đất phương Nam…
Không biết tự bao giờ nhưng thần dân của các chúa Nguyễn vua Nguyễn; những người đã lần đầu thống nhất lãnh thổ nước Việt có mang theo hoa đào vào đây không…Không biết, và có biết thì đào vẫn chỉ còn là kỷ niệm trong hoài nhớ về quê nhà xa xôi của họ mà thôi…
Từ đất phương Nam mai vàng trở thành Chúa của ngày Tết là chuyện không ai dám bàn cãi nữa…Nếu ngày nào đó có kẻ to gan lớn mật tìm cách thay mai vàng bằng loại hoa khác thì người ta cũng cho đó là kẻ điên hay mất trí, một kẻ phản bội đất và người phương Nam vô liêm sỉ mà thôi…Kẻ ấy chắc chết không có đất mà chôn…
Rồi một ngày…
Khi nàng Huyền Trân dâng cành đào lên cho Chế Mân thì câu chuyện lại hoang mang cái tình sử giao hảo hòa bình giữa Đại Việt và Chiêm Thành…Cái cành đào đã mang lại cho Đại Việt hai châu Ô Lý của đất Quảng bây giờ thì đã thành chuyện động trời của quyền lực hoa đào…Mà nó quyến rũ lắm…Vua Quang Trung nhận từ tay nàng công chúa tài sắc vẹn toàn Ngọc Hân đem về Phú Xuân sau khi đánh tan quân Thanh khiến viên tướng khét tiếng tài giỏi Sầm Nghi Đống phải thắt cổ chết không nhắm mắt được ở Gò Đống Đa…thì sắc hoa đào đã đi vào sử thơm lưu danh muôn thuở rồi…Ghê nhỉ…!
Hoa đào và hoa mai vàng, một thắm đỏ như máu đào, một vàng mơn man như tình đất tình trời đã thành duyên hội ngộ cao đẹp làm nên đất nước này…làm nên một dải sơn hà từ Mục Nam Quan đến mũi Cà Mau…Tinh thần ấy của hoa đào và mai vàng thật không thể quên, không thể thay lòng…Hồn hoa, sắc hoa đã làm nên đất nước, làm nên văn hiến muôn đời…!
Hoa đào là tình lưu danh truyền thuyết của chàng TRÀ và chàng UẤT LŨY bên núi Sóc Sơn (Bắc Việt) cứu giúp dân lành diệt yêu ma quỷ sứ làm cho thiên hạ thái bình thịnh trị…Còn mai vàng là hồn trong trẻo xinh tươi muôn đời của người con gái đất phương Nam…Và giờ đây bên mai vàng và hoa đào ta như thấy nước Việt liền một dải, tình Việt thật thắm nồng tha thiết và bao dung…ôi MAI VÀNG NHỚ HOA ĐÀO LÀ TÌNH VIỆT MUÔN NĂM NGỜI SÁNG LUNG LINH…!
PK…
Ảnh
Ảnh động

CHÀO XUÂN MỚI HOA CỦA LÒNG ĐẸP LẮM…!

PHẠM KHANG
CHÀO XUÂN MỚI HOA CỦA LÒNG ĐẸP LẮM…!
Ảnh động
Xin chào chị chào em và các bạn
Những người anh tri kỷ của lòng tôi
Xuân đã đến hào hoa trong sắc thắm
Một trời xuân hớn hở nụ đào mai
Vui lên bạn của lòng tôi yêu mến
Từ Bắc vào Nam chan chứa những nụ cười…
Bạn đời ơi
Xuân này ta mãi hát
Cho rượu hồng môi cho má trẻ tình say
Cho ấm áp những vòng tay bè bạn
Ta ân tình gửi trọn cánh thư yêu…
Và em của anh
Xuân dâng đầy ánh mắt
Anh hôn em mà cứ ngỡ là mơ
Ôi hạnh phúc nghẹn ngào như bật khóc
Ta đi giữa yêu thương lộng lẫy của thiên hà…!
PK…
Ảnh
Ảnh động

CHO EM NGÀY TÌNH YÊU CỦA THÁNH…



PHẠM KHANG
CHO EM NGÀY TÌNH YÊU CỦA THÁNH…
Ảnh động
Anh vui quá bên em ngày tình yêu bất tử
Valentin quên mình cho đôi lứa nên duyên
Ngày Thánh đẹp thế giới này được sống
Lửa thiêu người tình trẻ lại lên ngôi…
Hãy ghi nhớ em ơi những tình xưa không chết
Như cỏ như hoa nâng giấc lời yêu mến
Như em biết thương anh cả những ngày đen tối
Vén mây mù em hóa khoảng trời xanh…
Em mãi là thiên thần trong ngày trọng đại
Dẹp yêu ma dẹp quỷ sứ lốt người
Em thành khúc nhạc vui cho lòng anh sống lại
Chân bước bên đời mà e ấp tin yêu…!
PK…
Ảnh
Ảnh động

NHỮNG NGÀY ĐẮM SAY…

PHẠM KHANG
NHỮNG NGÀY ĐẮM SAY…
Ảnh động
Hoa đẹp tưng bừng 
em ơi
xuân đến rồi em nhỉ
má hãy hồng lên mà tươi với tình xuân
mơn mởn lá
mơn mởn nụ đời
em cười trong nắng mới
hân hoan của lòng em mở cửa
đón xuân hồng lộng lẫy một trời vui…
Anh lại có tình em sôi nổi sáng mai này
xuân đã hẹn như từ muôn kiếp trước
trên khắp nẻo đường của quê hương đất nước
muôn triệu lòng người hớn hở đợi mùa sang
Hoa đẹp nồng nàn gọi tình xuân bất tận
anh mê sắc xuân
em ngàn lần xinh đẹp
em đưa anh đến tiệc hoa nơi nụ cười tỏa sáng
lung linh xiêm áo
vô bờ tình trẻ yêu thương…
Hoa đẹp tưng bừng
anh hôn lên tình xuân diễm lệ
ôm em mê mải
những ngày đắm say đang vỗ sóng trong lòng…!
PK...
Ảnh
Ảnh động

HÌNH NHƯ ANH NHỚ TỚI MỘT NGƯỜI…

HÌNH NHƯ ANH NHỚ TỚI MỘT NGƯỜI… Ánh ngày không còn rơi trên vòm lá những con chim cũng không còn thấy nô đùa hoa xấu hổ và hàng liễu rũ k...