Chủ Nhật, 24 tháng 12, 2017

Thơ PHẠM KHANG...


Ảnh động
chúng mình đi trong noel
ánh mắt em như muôn ngàn yêu dấu
cả trời hoa 
cả trời nến bay lên...

ôi noel diễm tình
lộng lẫy tình em không bao giờ chết được
noel này sống mãi
ta khoác áo thiên thần bay tới những vì sao...
chúng mình đi trong noel...!
PK...
Ảnh
Ảnh động
PHẠM KHANG
CHÚC MỪNG GIÁNG SINH 2017...
CHÚC CÁC BẠN THÂN YÊU TÌNH YÊU VÀ HẠNH PHÚC...!
PK..
Ảnh

MỘT VÊ ĐẸP CỦA NGƯỜI PHỤ NỮ QUA TRANH ...CHÚC CÁC BẠN THÂN YÊU CỦA PHẠM KHANG TÌNH YÊU VÀ HẠNH PHÚC...

PHẠM KHANG..
MỘT VÊ ĐẸP CỦA NGƯỜI PHỤ NỮ QUA TRANH ...CHÚC CÁC BẠN THÂN YÊU CỦA PHẠM KHANG TÌNH YÊU VÀ HẠNH PHÚC...
Ảnh động
người đã cho em một miền gái đẹp
em tặng đời nét vẽ của tài hoa
bao bút mực vì em mà bật khóc
khóc trong hồn hưng phấn dậy si mê...!
PK...
Ảnh

THÁNH ĐƯỜNG TÌNH YÊU

PHẠM KHANG
THÁNH ĐƯỜNG TÌNH YÊU
Ảnh động
Thánh đường mơ màng tóc mây
Chân ai bước nhẹ ngàn hoa
Ru ta êm đềm lối nhạc
A men và Chúa đời đời…
Trắng lạnh như màu sáp rụng
Áo dài thầm lặng buông xuôi
Để ngỏ cung trời khát vọng
Mắt buồn hờn dỗi mùa yêu
Không biết trong bài kinh ấy
Lời nào có bóng hình ta
Mê mệt dòng đời dâu bể
Hồi sinh ngơ ngác thánh đường
Lặng lẽ ta ngồi với bóng
Dịu dàng
Hương dâng lênh thênh
Lễ trọng hay ngày gặp mặt
Và em…
Và Chúa…
Lòng lành…!
PK…
Ảnh
Ảnh động

EM CHỜ ANH…

PHẠM KHANG
EM CHỜ ANH…
Ảnh động
Có một ngày trong veo
Hoa lá cũng trong veo theo dấu thơm anh về xôn xao tình trẻ
Lời hẹn vẫn còn in trên mắt lá
Em chờ anh đã bao mùa lá rụng
Bao mùa cau
Bao mùa lúa vàng đồng…
Em ơi
Ngày xưa trong veo
Gọi dấu chân ai chân trời góc bể
Tình đi như giấc mộng
Ngày trong veo sao gió thổi ngược lòng…
Đừng buồn nhé em
Em mãi là bông hoa lộng lẫy của đời anh bão tố
Là khúc nhạc dịu dàng ru tâm hồn anh những đêm không ngủ
Như ngày xưa trong veo
Hoa cháy đỏ đam mê không lụi tắt
Dâng đầy trên mắt của mùa xinh…!
PK…
Ảnh

Thứ Tư, 20 tháng 12, 2017

PHÚC ÂM CỦA TÂN ƯỚC NÓI VỀ VIỆC BÁO TRƯỚC SỰ GIÁNG SINH CỦA CHÚA GIÊ-SU

PHẠM KHANG..
PHÚC ÂM CỦA TÂN ƯỚC NÓI VỀ VIỆC BÁO TRƯỚC SỰ GIÁNG SINH CỦA CHÚA GIÊ-SU

 Ảnh động
Buổi ấy, Đức Chúa Trời sai Thiên sứ Gáp-ri-en đến thành Na-xa-rét, thuộc miền Ga-li-lê, gặp một trinh nữ đã đính hôn với Gio-sép, thuộc gia tộc Đa-vít. Người trinh nữ này có tên là Ma-ri. Trịnh trọng đến gặp trinh nữ Ma-ri, Thiên sứ nói:
Xin chúc mừng trinh nữ! Người được hồng phúc Chúa ở cùng người!
Nghe Thiên sứ của Đức Chúa Trời nói thế, trinh nữ Ma-ri lúc đầu không hiểu là chuyện gì, nàng tỏ ra bối rối và rất lấy làm ngạc nhiên. Hình như hiểu được tâm sự của nàng, Thiên sứ nói rõ hơn:
-Ma-ri, đừng sợ! Đó là nàng được Đức Chúa Trời ban ân sủng. Nàng sẽ thụ thai và sinh một trai, đặt tên là Giê-su. Người con trai này sẽ lên cao trọng và sẽ được xưng là CON ĐẤNG CHÍ CAO! Chúa là Đức Chúa Trời sẽ ban cho Ngài ngôi của Đa-vít, tổ phụ Ngài. Ngài sẽ trị vì nhà Gia-cốp đời đời, nước của Ngài sẽ không bao giờ chấm dứt.
Lúc này Ma-ri mới nhẹ nhàng và dịu dàng hỏi Thiên sứ:
-Thiếp còn là trinh nữ, làm sao có thể sinh ra Giê-su được ạ?
Thiên sứ đáp:
-Thánh linh sẽ giáng lên nàng. Quyền năng của ĐẤNG CHÍ CAO sẽ bao phủ nàng, nên Con Thánh sinh ra sẽ được xưng là CON ĐỨC CHÚA TRỜI!
Ma-ri hân hoan, tạ lòng:
-Vâng! Con là đầy tớ của Chúa, nguyện tâm lòng việc đó xảy đến cho con như lời của ông nói…!
PK…


Ảnh
Ảnh động

NGÀY EM VỀ NHÀ CHỒNG…

PHẠM KHANG
NGÀY EM VỀ NHÀ CHỒNG…

 Ảnh động
Ngày em về nhà chồng 
đường xa 
cánh đồng hun hút gió
anh nhớ em cô bé hái hoa dành dành cài lên tóc rối
những ngày ngây thơ như gió như trăng
như dậu cúc tần bên bờ ao em khỏa sóng
em xinh lên theo mùa lúa mùa khoai
mơn mởn hát câu ca đầu đời có lời yêu để ngỏ
tình ơi
xuân đã chín nồng nàn sao người đi xa mãi
anh có bạc lòng quên đâu em…
ngày em về nhà chồng
có thương con đò lênh đênh mặt nước
có thương câu ca dao người về lỡ hẹn
có thương cây gạo đầu làng hoa đỏ rực lưu hồn quê thắm mãi
có thương người xưa em đã khóc bao lần…
ngày em về nhà chồng
anh theo cánh chim đưa em qua một thời trai trẻ
qua miền thương yêu để biền biệt muôn đời
trầu vẫn thắm nối tình cho đôi lứa
ta xa lắm rồi mà mãi có trong nhau…!
PK…


ẢnhẢnh động

BÔNG HOA TÌNH CHÚA BAN CHO EM...

PHẠM KHANG
BÔNG HOA TÌNH CHÚA BAN CHO EM...

 Ảnh động
Tiếng chuông vừa dứt
Em như ngày được mùa
Duyên lành lặn sau bài kinh ơn Chúa
Chúa cười nhân từ 
Ngài cho em bông hoa tình yêu
Bông hoa có hình bóng của một người trai lạ
Đến từ một nơi rất xa...
Em tạ lòng ngại ngùng
Chúa ơi con sợ
Lòng chàng có hiền như sư tử
Lòng chàng có như hồn lông báo
Bão giông con sợ
Chúa ơi…
Chúa cười
Con như hoa đẹp của người
Mong manh một miền êm dịu
Con như dải lụa buộc nên tà áo mới
Hãy theo người đi tìm lẽ phải
Nơi tình yêu của con sẽ làm thanh sạch mọi tâm hồn…!
PK…





Ảnh
Ảnh động

ÔI TÌNH EM MÙA ĐÔNG…

PHẠM KHANG
ÔI TÌNH EM MÙA ĐÔNG…

 Ảnh động
Trong giá lạnh mùa đông
Anh nghe những lời yêu từ lòng em ấm áp
Em cười như búp bê xinh
Ngọn lửa 
Vẫn là ngọn lửa của tình em không lụi tắt
Mặc đêm dài giá băng…
Ôi những miền yêu em dâng tặng cho đời
Anh có mặt vào lúc tâm hồn em hát bài ca hạnh phúc
Tay trong tay tha thiết giữa ngày đông
Những bông tuyết cứ ngời lên thanh sạch
Long lanh mắt cười
Em dáng đẹp đông sang…!
Ảnh PK - một thiết kế của HM...
PK…




Ảnh
Ảnh động

PHẠM KHANG...


 
ta đi đời gọi muôn ngàn sắc
ta nhớ tình em ở cuối trời
một mai em hỡi không về nữa
cầm lòng xin gửi bóng thân thương...
PK...



Ảnh


Thứ Năm, 14 tháng 12, 2017

PHẬN TÌNH…

PHẠM KHANG

PHẬN TÌNH…

Ảnh động
Môi son gửi người
Má hồng gió mây
Mắt sóng nghiêng trời em bỏ quên
Chân ngọc tay ngà
Hồng nhan kiếp người bời bời sao sa mặt giếng
Em đi vào chay tịnh
Sân chùa mùa úa tàn hoa…
Em ơi
Giá như dâu bể có thể gọi tên phận người
Anh xin nhận về cho mình cái tên thân thương nhất
Của hồn em mùa lúa mùa khoai
Của lối nhỏ bàn chân xinh em gọi
Của câu tình em hát lúc trăng lên
Của tuổi thơ em trắng trong mơn mởn bờ vai ngọn tóc
Của lời yêu em e thẹn đầu đời…
Em ơi
Bây giờ là tiếng mõ
Những câu kinh buồn không thể khóc
Em đã khác
Mắt không hờn không dỗi như xưa
Môi không mọng cho tình yêu cuộn sóng
Em đã xa lắm rồi
Xa anh em đi mãi
Theo tiếng chuông chùa hồn có nhớ ngày xưa…!
PK…






Ảnh

Ảnh động

Thứ Tư, 13 tháng 12, 2017

NHỚ EM…

PHẠM KHANG
NHỚ EM… 
 
Có nỗi nhớ đi qua đời anh
Thật như thể em cười khi hẹn gặp
Thật như thể một điều giản dị
Rượu tràn môi mặn chát niềm đau

Em ơi em
Nỗi nhớ cứ quặn lòng
Khóc không được
Hờn cũng không được nữa
Ôi xa quá
Mặt trời bơ vơ nắng
Trăng xanh xanh mải theo gió vô tình…

Có nỗi nhớ đi qua đời anh
Là tình em dịu dàng tha thiết
Là cánh chim câu gọi tình mải miết
Bâng khuâng lòng run rẩy trước hoàng hôn

Em ơi em
Thắm đỏ mối duyên tình
Thì hãy trả ơn này cho nỗi nhớ
Anh cảm nhận đến tận cùng khao khát
Nỗi nhớ đầy lên khi vắng em…!

PK…


Ảnh
Ảnh động

Thứ Ba, 12 tháng 12, 2017

Thơ Phạm Khang ..

PHẠM KHANG...
 
bên em trời đất quỳ xuống cả
tinh tú kết hồn cho cõi yêu
anh mơ tình dậy ôm em mãi
đây mắt đây môi rộn rả lòng...!
PK...
 Ảnh
Ảnh động

CHÚA CHO EM TÌNH YÊU…

PHẠM KHANG
CHÚA CHO EM TÌNH YÊU…
 Ảnh động
Đêm nhiệm mầu
em xin vâng lời Chúa
nước mắt không thể thành nước thánh
Chúa ban cho em niềm tin ngời sáng
cô bé xinh kiêu hãnh bên đời…
Đêm nhiệm mầu
em dâng lên tình yêu
tha thiết một niềm thương nhớ
Chúa bảo 
chàng là nốt nhạc em nên lắng nghe
là phiêu lãng của hương hoa tình đất
là thế giới của bầu trời cao rộng
vỗ về em 
cả những lúc xao lòng…
Đêm nhiệm mầu
Chúa như người phán xử
cho em tình yêu đẹp nhất thế gian này…!
PK…
 ẢnhẢnh động

Thứ Hai, 11 tháng 12, 2017

KHÚC TÌNH ĐÊM ĐÔNG...

PHẠM KHANG
KHÚC TÌNH ĐÊM ĐÔNG...
 Ảnh động
sao đêm lạnh thế người xa mãi
chăn ấm tình thơm có nhớ về
ta mê hương cũ chân trời ấy
em hỡi lòng ta thật rối bời...
thì còn nỗi nhớ cho đêm mộng
cho áo xiêm xưa hiện trước đèn
chao ôi người ngọc giờ đâu nhỉ
thương những ngày xưa lỡ hẹn thề...!
PK...

Ảnh
Ảnh động

Chủ Nhật, 10 tháng 12, 2017

NÀNG LÀ AI…HAY TÌNH XƯA LÃNG QUÊN

PHẠM KHANG
NÀNG LÀ AI…HAY TÌNH XƯA LÃNG QUÊN
 
Nàng từ trang sách bước ra cười và nói với ta rằng
Sao chàng yêu em bao năm mà không nói
Ôi chàng của em
Chàng để em cô đơn trong các thánh đường
Áo của em vẫn còn mới
Đôi guốc xinh vẫn theo em trên phố đông người
Bữa tiệc đế vương chỉ riêng em buồn chán
Nụ hôn của chàng để đâu mất rồi
Chàng nuôi hồn em trên giá sách 
Ôi chàng của em…
Nàng là cô bé xinh của ngày xưa phải không
Ôi ta nhớ nàng
Nàng ơi 
Thế mà ta vô tình quá thể
Nàng đã trở thành tri kỷ tự bao giờ
Đến nỗi những con mối cũng sợ nàng bật khóc
Và mối tình của nàng chắc người xưa đã quên
Nàng hãy lại gần đây để ta được ngắm
Để ta vỗ về nàng trong đêm đông giá lạnh này
Và ta sẽ cho nàng nghe một bản nhạc lạ lùng
Bản nhạc kể về một cuộc đời không chết
Cho nàng sống lại đêm nay…!
PK…
 Ảnh
Ảnh động

MÙA YÊU

PHẠM KHANG
MÙA YÊU
Này mùa thương mến của anh ơi
Xin bế em lên mà yêu mãi
Em xinh thế lần này không lỡ hẹn
Trời cũng pha màu cho hạnh phúc lên ngôi…
PK…
 ẢnhẢnh động

Thứ Bảy, 9 tháng 12, 2017

EM VÀ NHỮNG CẢNH TÌNH…

PHẠM KHANG
EM VÀ NHỮNG CẢNH TÌNH…
 Ảnh động
1…
Em vẽ lên mặt người nụ cười mê hồn
Thiên thần đi ra từ vẻ đẹp trắng trong
Rất có thể anh được làm đầy tớ
Ngô nghê đến buồn cười khi anh ngỏ lời thương…
2…
Em là cái phông diễm tình cho anh mỗi ngày ngủ vùi không biết chán
Cái phông cồn cào da thịt thơm hồn cổ tích
Anh hát một bài ca có khuôn trăng ngời sáng
Êm đềm em những tháng ngày vui trẻ của đời anh…
3…
Em nhiều lúc giận hờn
Giận hờn em lại càng đẹp
Và anh thích được em giận hờn
Em biết không
Anh sẽ chẳng là gì nếu một ngày không có em
Cô bé xinh hay giận hay hờn 
Và bắt đền anh
Cả những ngày xưa không trở lại …
PK…
 Ảnh
Ảnh động

HÌNH NHƯ ANH NHỚ TỚI MỘT NGƯỜI…

HÌNH NHƯ ANH NHỚ TỚI MỘT NGƯỜI… Ánh ngày không còn rơi trên vòm lá những con chim cũng không còn thấy nô đùa hoa xấu hổ và hàng liễu rũ k...