Thứ Năm, 14 tháng 12, 2017

PHẬN TÌNH…

PHẠM KHANG

PHẬN TÌNH…

Ảnh động
Môi son gửi người
Má hồng gió mây
Mắt sóng nghiêng trời em bỏ quên
Chân ngọc tay ngà
Hồng nhan kiếp người bời bời sao sa mặt giếng
Em đi vào chay tịnh
Sân chùa mùa úa tàn hoa…
Em ơi
Giá như dâu bể có thể gọi tên phận người
Anh xin nhận về cho mình cái tên thân thương nhất
Của hồn em mùa lúa mùa khoai
Của lối nhỏ bàn chân xinh em gọi
Của câu tình em hát lúc trăng lên
Của tuổi thơ em trắng trong mơn mởn bờ vai ngọn tóc
Của lời yêu em e thẹn đầu đời…
Em ơi
Bây giờ là tiếng mõ
Những câu kinh buồn không thể khóc
Em đã khác
Mắt không hờn không dỗi như xưa
Môi không mọng cho tình yêu cuộn sóng
Em đã xa lắm rồi
Xa anh em đi mãi
Theo tiếng chuông chùa hồn có nhớ ngày xưa…!
PK…






Ảnh

Ảnh động

1 nhận xét:

  1. TÌNH YÊU CŨNG NHƯ PHÂN VẬY...DANG DỞ KHÔNG LÀM CHO NGƯỜI TA YẾU ĐUỔI MÀ LUÔN SÁNG TRONG LÀ THẾ CHĂNG...BÀI THƠ GỢI BAO ĐIỀU VỀ NHÂN SINH ĐỜI NGƯỜI ..

    Trả lờiXóa

HÌNH NHƯ ANH NHỚ TỚI MỘT NGƯỜI…

HÌNH NHƯ ANH NHỚ TỚI MỘT NGƯỜI… Ánh ngày không còn rơi trên vòm lá những con chim cũng không còn thấy nô đùa hoa xấu hổ và hàng liễu rũ k...